
Chủ Nhật, 22 tháng 6, 2014
Tho HUY VAN TD3
ĐỒNG ĐẾ
( Tặng Đại Đội 727 & Tiểu Đoàn 3 SVSQ, Khoá
4/72 B )
Thanh kiếm bạc, mặt trời trên sóng nước
Nắng Hòn Khô, mưa lạnh buốt Rù Rì
Ai xoã tóc chờ từ muôn kiếp trước
Biển, núi, rừng vang vọng bước quân đi .
Một! Hai! Ba! Bốn! Một, hai, ba, bốn
Mồ hôi pha sương muối ướt ngày đêm
Bụi di hành cho gian khổ dài thêm
Và giấc ngủ, miếng ăn thường rất vội .
Bánh mì đường, canh rau và cá mối
Cơm nhà bàn ăn mãi cũng quen hơi
Rồi cũng quen với " mọi thứ trên đời "
Khi ứng chiến, tập tành, hay trực gát .
Khu Chè Đông luôn ồn ào tiếng nhạc
Cho Chè Tây huyền ảo ánh đèn mờ
Lính quân trường từ sáng sớm tinh mơ
Đã rầm rập bước chân theo lời hát .
Vào: thư sinh! Ra: đã thành kẻ khác
Chút gió sương, chút chai đá, phong trần
Vững như tượng Đồng Đen thao diễn nghĩ
trên Hòn Khô sừng sững đứng quanh năm .
Ôi nhớ quá! Bãi Tiên chiều nhạt nắng
Gió thì thào vỗ sóng gọi trăng lên
Vọng Nguyệt Lầu cà phê quyện hương đêm
Cho lính trẻ nhớ nhà buồn lãng mạn.
Đời luân lạc dù đã bao ngày tháng
Vẫn nhớ hoài tình tự thuở tân binh
Từ đường ra sân bắn, bãi địa hình
Đến ngõ tắt Ba Làng qua núi Một .
Quên sao được nắng trưa hè thiêu đốt
Tắm mồ hôi chờ đến lúc giải lao
Dưới bóng dừa thuốc hút đổi tay trao
Rít cho đã mùi nắng khô, muối biển .
Vẫn còn đây lòng bồi hồi lưu luyến
Đã về đâu đồng đội thuở quân trường ?
Giờ chỉ còn phế tích của gió sương
Nằm tức tưởi giữa hoang tàn dâu bể .
Thanh kiếm bạc vẫn sáng ngời qua thế hệ
Nắng Nha Trang vẫn nung chí đời trai
Từ tha phương, đây một nỗi u hoài
Nhớ Trường Mẹ, chiếc nôi xưa: Đồng Đế!
HUY VĂN
005/727/TĐ3SVSQ
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)